Giữa năm 2013.
Ngẫu nhiên chúng ta liên lạc với nhau. Như bạn cũ. K biết vì cái gì liên kết chúng ta lại, yahoo đã lâu k dùng, tin nhắn qua lại nhiều tuần, nói tá lả thứ trên trời dưới đất, chuyến đi Đà Lạt của cậu, mứt dâu >"< cực kì mê .... Bao nhiêu thứ cũng đủ để tớ nhớ về cậu, khẽ cười, bởi những cái ấm áp cậu mang đến cho tớ, ngay cái lúc tớ cần nó nhất.
Thích cái cách gọi cậu cậu tơ tớ vốn chỉ dùng cho những đứa còn cấp 1 thôi, ah ^^ mà đấy cũng là nơi chúng ta quen biết nhau ấy nhỉ? NHư ngược lại với thời gian, hình như khoảng thời gian đó, chúng ta đã làm những điều ngốc nghếch nhưng đáng yêu, như trẻ con lại thêm ấy >"< cùng thích nói linh ta linh tinh chẳng đâu vào đâu.
Tuấn à, ai mà ngờ đc, cuộc sống của cậu khác tớ rất nhiều.
Tớ đi học, chưa vững đi xe đạp nữa còn cậu thì đã đi xe máy r, hút thuốc nữa, cậu vào đời sớm hơn tớ, đi làm.
Có lẽ giây phút đó, là giây phút chậm nhất, nhưng vui nhất với tớ và cậu khi bỏ qua hết những bộn bề của mỗi đứa, không phải khoác áo đi làm vác cặp đi học, tớ và cậu lại như những đứa cấp 1, thoải mái, vui vẻ.
Mà như ^^ như cách những đứa trẻ thích nhau. K phô trương k thể hiện như cái tuổi 15, 16 tưởng chừng đã phải gọi là già chưa nhỉ, chúng ta như thích lắm r mà còn ngại những cái nắm tay, những cái gần gũi quen thuộc, ... lạ lắm, ở cái tuổi 15 16 tớ lại cảm nhận rõ thích 1 người đc nói chuyện hằng ngày là thế nào, vui lắm ... k phải cố gắng hay bó buộc mình thế này thế kia, n thoải mái, như cái tình cảm "tớ thích cậu" nhè nhẹ trên môi.
Này tình cảm linh tinh của ta ơi, có phải nó luôn đến bất ngờ thế k? Nếu k như thế thì s tớ lại gặp cậu, trò chuyện lâu thế. Tớ thừa nhận, nếu nói tớ suy nghĩ trong veo hoàn toàn thì k hề, tớ cũng đang monng chờ 1 tình cảm gì ở cậu, hình như đang nhẹ nhàng trong tớ.
Tớ thích cậu. 1 chút. Để mỗi khi nhắc về cậu, tớ bật cười. Để khi tớ chán nản nhất, tớ lại nhạc của cậu lên nghe. Cũng cô đơn, cũng có gì quạnh sâu trong tớ trong cậu, hình như tớ nhìn thấy chính tớ trong âm nhạc, dù chỉ là một khoảnh khắc.
Rồi 1 ngày k xa gần đó chúng ta gặp nhau >"< phải nói sao ta, gặp vì muốn đòi quà, hay vì mê bạn mình ^^ k hiểu cái nào là mục tiêu chính, nhưng tớ cũng đã can đảm đi gặp cậu. Tất nhiên là cùng với chị iêu r~ 1 ngày nắng đẹp và trời hửng nắng. Lững thững đi lại nhà thờ đã thấy bóng cậu xa xa @ @ k ngỡ cậu cao ngỡ ngàng, nhưng thật khác với lời của chị, cậu k làm tớ sợ tí nào. K biết có phải trong lần đi đó, ánh mắt tớ hướng về 1 mình cậu có bị nhìn rõ k? Tớ còn k quan tâm đến xung, mà với tớ, đi cạnh cậu, tớ thật nhỏ bé, và đc bảo vệ.. Nhiều cảm xúc như bong bóng, nhẹ tan trc mắt tớ.
Kể ra, tớ cũng thật ^^! Nhiều cái tưởng chừng hiểu lầm chúng ta là 1 đôi, đến khi gặp mặt thì mọi thứ diễn ra, và tớ có đc cậu. Như 1 ng anh.
Tớ từng hỏi, bạn tớ muốn gặp cậu, k biết cậu có hiểu rõ lòng tớ muốn giới thiệu với đứa bạn thân, chỉ đơn giản, cậu là ng tớ thích ... Chỉ đơn giản thế thôi, nhưng ít nhất, tớ đã thật lòng, muốn ở cạnh cậu. Đôi khi yêu thương cũng đơn giản thế, nhưng vì càng đơn giản nên dễ hiểu nhầm.
Sau lần ấy, tớ đa hỏi thẳng và nhận đc câu tl chính xác nhất. Cậu k nói ra nhưng tớ hiểu, khi ai chất chứa 1 nỗi niềm chưa nói thành lời, tức là ng ấy còn 1 vết thương sâu mà thời gian mới có thể nguôi ngoai. Mà tớ thì đến vội vã, tự nhiên chen vào cuộc sống của cậu, tớ hiểu, đó đã là ngoại lợi, là điều đặc biệt nhất dành cho tớ và cho cậu r mà tc thì k thể cưỡng cầu nếu như k muốn làm xấu n đi.
Thì thế, tớ như bắt đầu, không chào tạm biệt.
Trong tớ, 1/10 tớ còn thích cậu.
Nhưng đó là khoảnh khắc của cậu và của tớ.
Lưng chừng 1 tình cảm.
Là tớ và cậu.
Zing Blog
Truy Cập :
205 +1